Tham gia ngay cộng đồng Bloggers VIET - Bến Đỗ cảm xúc trên facebook ngay hôm nay để kết nối những trái tim đồng điệu. Cùng xây dựng một cộng đồng văn minh, yêu thích viết lách nhé các bạn!
Có bao giờ cậu đã cảm thấy may
mắn khi có người luôn quan tâm cậu, luôn hỏi han, chăm sóc dù cậu luôn cố chấp
phớt lờ chưa? Con người ấy, dù ở bất cứ đâu vẫn một lòng luôn hướng về cậu,
trung thành như chiếc kim chỉ nam châm luôn hướng về cực Bắc không rời.
Có bao giờ cậu hay, ở bên cạnh cậu luôn tồn tại một người hùng thầm lặng, anh ta luôn dõi theo từng bước chân cậu đi. Dầu mưa, dầu nắng hay thậm chí là bão tố phong ba, anh ta vẫn một lòng kiên định yêu cậu, một lòng chân thành muốn được che chở cậu.

Có bao giờ cậu hay, ở bên cạnh cậu luôn tồn tại một người hùng thầm lặng, anh ta luôn dõi theo từng bước chân cậu đi. Dầu mưa, dầu nắng hay thậm chí là bão tố phong ba, anh ta vẫn một lòng kiên định yêu cậu, một lòng chân thành muốn được che chở cậu.
Con người ấy dù biết làm vậy
là ngốc, làm vậy chỉ có chính bản thân anh sẽ tổn thương. Nhưng anh ta vẫn khờ
dại không từ bỏ. Anh yêu cậu đến khô cạn cả tấm chân tình, anh đợi chờ cậu như
hòn vọng phu đợi chồng lúc xưa, dù biết không có kết quả tốt đẹp nhưng vẫn bám
víu, nỗ lực từng ngày, tự hao tâm, bào mòn đi sức lực của chính bản thân mình.
Vì yêu là nhớ, vì đơn phương
là chuỗi ngày dài đằng đẵng ngu ngơ theo đuổi một người không vì mình.
Cậu hiểu được điều đó chứ?
Là cậu thích một mình, thích sự
tự do, không bị làm phiền hay là cậu nghĩ những gì cậu nhận được là chuyện thường
tình? Một lần, hai lần rồi n lần, cậu vẫn chẳng hề quan tâm đến anh ta. Cậu xem
tình cảm anh ta dành cho cậu là trò đùa của tạo hóa. Cậu nhởn nhơ xem như không
có gì. Cậu có biết, vì cậu mà anh ta đã bỏ ra biết bao nhiêu công sức, anh ta
hao mòn thanh xuân, tuổi trẻ chỉ để theo đuổi cậu.
Cậu thật quá đáng. Nếu cậu
không yêu thì hãy nói, để con người ta không phải đợi chờ. Cậu đừng gieo hi vọng
rồi lại dập tắt nó bằng sự vô tâm và hững hờ của bản thân mình. Xin một lần hãy
đặt mình vào vị trí của anh ta, cậu sẽ hiểu. Thương một người không thương, thứ
cảm xúc ấy thật đau đớn và tồi tệ. Giống như cậu đang đạp chiếc xe lên dốc vào
ngày trời trở gió, cậu tiến lên một bước thì bị cản lại hai bước. Dù cậu có cố
gắng dùng hết sức, thì vẫn không thể vượt qua con dốc ấy để lên đến đỉnh.
Tôi trách anh, anh đã sai khi
thương một người dưng, anh đã sai khi đơn phương một người không hề để tâm đến
cảm xúc của mình. Tôi trách cậu vì đã không trân trọng những gì mình đang có. Cậu
có được một người luôn quan tâm chăm sóc, nhưng cậu lại làm ngơ như không biết.
Mà nghĩ lại, hai trái tim quả
thực nếu không cùng chung nhịp đập thì chẳng thể hòa hợp với nhau. Giống như
hai đường thẳng song song thì làm sao có được điểm chung. Yêu chưa bao giờ là
sai. Nhưng yêu không đúng người là nỗi bi ai lớn nhất của thời thanh xuân chẳng
thể nào quay trở lại ấy.
Vậy thì, yêu sao để không đau?
Yêu chưa bao giờ là sai. Nhưng yêu không đúng người là nỗi bi ai lớn nhất của thời thanh xuân chẳng thể nào quay trở lại ấy.