Tham gia ngay cộng đồng Bloggers VIET - Bến Đỗ cảm xúc trên facebook ngay hôm nay để kết nối những trái tim đồng điệu. Cùng xây dựng một cộng đồng văn minh, yêu thích viết lách nhé các bạn!
Có một lần dại dột đến bên nhau
Em đắm đuối biến ta thành tội lỗi
Rồi trốn chạy cùng bóng đêm nông nổi
Để phai tàn lạnh nguội giấc chiêm bao
Xuân này về ru nỗi nhớ hanh hao
Ta chợt thấy đâu đây còn sót lại
Mấy mảnh vụn của cuộc tình hư ảo
Trong bóng đêm, theo trăng rớt bên thềm
Có một lần ta khắc khoải nhớ, quên…
Những rung động… như chưa từng có
Gói mùa ấy cất vào miền trắc trở
Lau vết ngâu trên trang viết dại khờ
Ta trở về... đặt nhẹ giấc mơ
Bên dấu môi đã nhuộm màu dã biệt…
Trong nuối tiếc cái thời vĩnh viễn
Cùng đắm say từng lớp xếp chồng...
Mãi là ta… cánh vạc long đong
Khờ khạo tiễn màn đêm hờn dỗi
Mãi là em… mong manh, trôi nổi
Gió cuốn đi, cho thăm thẳm nỗi buồn
Có một lần lưu lạc trước hoàng hôn
Ta vẽ lại sắc màu thời tao ngộ
Dù biết rõ mưa không còn ướt nữa
Dù biết trăng em neo đậu phía không trời
