Tham gia ngay cộng đồng Bloggers VIET - Bến Đỗ cảm xúc trên facebook ngay hôm nay để kết nối những trái tim đồng điệu. Cùng xây dựng một cộng đồng văn minh, yêu thích viết lách nhé các bạn!
Tôi thích quán kem mùa đông ở đường Ba Cu,
không phải vì kem ngon hay quán đẹp mà vì bạn bảo: “Đó là tuổi thơ của tớ”.
Ở Vũng Tàu, người ta có nhiều cái để hoài niệm
để cất giữ. Đó có thể là con đường ra biển xa lắc mà ngày nhỏ đám trẻ con trong
xóm vẫn đi bộ ra. Đó là con dốc bãi Sau mỗi lần đạp xe đạp lên thì gió lại hát
bài ca gọi gió như trêu ngươi. Đối với bạn tôi và có thể nhiều người khác nữa
nó là quán kem mùa Đông, có thể vì Vũng tàu chẳng có mùa đông, nên cái tên này
khiến người ta nghe một lần mà nhớ hoài nhớ mãi, rồi tự mình huyễn hoặc về một
cái quán mang dáng dấp của mùa đông giữa phố biển đầy nắng.
Đám con nít thích vì kem nhiều màu sắc trông
vui mắt và có thể ăn một lần nhiều vị khác nhau, người lớn thích có lẽ vì kem
ngon và rẻ hơn so với số tiền phải trả, còn đứa bạn tôi thích vì đó là tuổi
thơ. Tôi chỉ ăn một lần, rồi cũng bị mê mệt với quán kem mùa Đông này, cứ như cả
tuổi thơ mình lạc mất nó giờ mới tìm lại được. Tôi bảo bạn: “Ước gì có thêm
quán kem mùa Đông trên Sài gòn, để lúc nào ngấy cái thành phố thừa nắng này sẽ
chạy tới tìm cho mình ít mùa đông.”
Vũng Tàu nhỏ lắm, người ở bãi Trước có thể kể vanh
vách chuyện một người sống trong một con hẻm ở bãi Sau, cứ như chuyện hàng xóm
sống bên nhà, thân quen và biết nhau rõ lắm. Tôi theo bạn vào một quán cà phê
sách tên Ngọc Tước, gần trường Vũng Tàu mượn sách về. Bạn bảo, ngày trước chú
chủ quán chỉ là một cậu thanh niên đẩy xe ba gác đi dọc đường mua sách, vài năm
sau mở một tiệm bán sách cũ gần trường cấp ba này, rồi vài năm nữa phất lên
thành một cửa hàng bán sách mới và bây giờ mở thêm một tiệm cà phê sách. Cứ
nhìn vào cái cách ông gắn cuộc đời mình với sách, chăm chút từng góc nhỏ trong
quán cà phê và cả cái cách ông tạo mọi điều kiện để người đọc thoải mái trải
lòng trong những cuốn sách. Tôi tin chắc, chủ quán là một người cực kỳ yêu
sách.
Khi ai đó nói “muốn đi và trải nghiệm” là lúc
họ mơ về những chân trời mới. “Đi và trải nghiệm”c òn có nghĩa là khám phá những
điều kỳ diệu ở thế giới ngoài kia. Không ai nghĩ rằng chuyến lang thang trên
chiếc xe đạp trong những con hẻm hay ghé thăm thế giới của một người bạn mới
quen là “Đi và trải nghiệm”. Nhưng, điều kỳ diệu luôn trốn đằng sau nụ cười hay
vết sẹo của một người. Tôi biết nhiều bạn trẻ nung nấu được bước ra khỏi cái
vòng tròn an toàn và “làm đầy” túi bằng những trải nghiệm sống khác. Nhưng đừng
chỉ mong ước về một nơi chốn khác mà hãy cảm nhận những điều kỳ diệu bên trong
thế giới bạn đang sống.
✍Chang Vivan
(Hình ảnh: Internet)
